VƯƠNG-TRÍ-NHÀN

Tình cảm thiêng liêng là có thật


TT - Chưa được nghe chính giọng hát, thậm chí mới đọc được lời bài hát qua bản dịch in trên Tuổi Trẻ, song tôi cảm nhận sự kiện Phạm Quỳnh Anh và bài hát Bonjour Viet Nam như là một dấu hiệu đẹp của những ngày xuân Bính Tuất mới mẻ.



Từ lâu tôi đã biết rằng chính ở nơi xa, nhiều bà con mình vẫn giữ gìn tập tục ông cha, vẫn yêu mến tiếng Việt và khắc khoải với những gì trong quá khứ của dân tộc.

Những dịp người Việt ở Mỹ, Canada đổ về ăn tết đã khiến chúng tôi ấm lòng hơn giữa ngày xuân.

Nhưng lần này Bonjour Viet Nam là một hiện tượng của lớp trẻ - những người có thể thạo tiếng nước ngoài hơn tiếng Việt - cái đó càng khiến lòng tôi nôn nao cảm động.

Đọc lại lịch sử văn hóa. Trở lại nhiều hơn với những trang sách ghi lại hình ảnh quá khứ xa xưa. Lắng nghe những gì ông cha ngẫm nghĩ và cả những bạn bè xa lạ nói về mình. Chưng cất từ trong quá khứ những gì tốt đẹp, sau khi gạn lọc và vứt bỏ những gì lầm lỡ, kém cỏi... Một quá trình tự nhận thức đó đang âm thầm vận động để giúp cả xã hội đứng vững, và hứa hẹn làm nên những ngày mai khả dĩ làm cho chúng ta thấy là có một cuộc sống xứng đáng.

Trong lúc làm những việc ấy, tôi cũng thường nghĩ tới những bạn nơi xa.

Cho phép tôi kể một ít kỷ niệm riêng tư:

Từ mười năm nay, tôi có may mắn sống ở một vùng ngoại ô phía bắc Hà Nội, hằng ngày đi làm và đưa con đi học phải mấy lượt qua cầu Chương Dương, trên đầu là gió dưới chân là nước, thứ nước đậm chất phù sa của sông Hồng sắc đỏ. Từ ba năm nay, sáng sáng tôi có mặt trên bãi giữa sông, ngắm mặt trời lên. Cái mênh mông của mùa nước tháng bảy giúp tôi hình dung ra cả cái bề bộn của cuộc đời.

Những ngày sông cạn tôi lang thang trên bãi cát để nhẩn nha sống cùng nhịp với cái hoang sơ của thuở khai thiên lập địa. Là một người hoạt động văn học, tôi cảm thấy mình có quyền kể ra đây mà không sợ xấu hổ một việc có thật: lúc từ sông lên và nhẩn nha đạp xe trên cầu Long Biên, tôi thường sống lại cái cảm giác của một cậu học trò trung học, miệng thích nhẩm lại những câu thơ về quê hương đất nước.

Đường trong làng hoa dại với mùi thơm (Huy Cận), Hoa bưởi thơm rồi đêm đã khuya (Xuân Diệu), Chợt tiếng buồn xưa động bóng cây (Nhã Ca), Trời xanh quá môi tôi hồi hộp quá - Tiếng Việt ơi tiếng Việt ân tình (Lưu Quang Vũ)... Tôi ước ao có ngày làm một tuyển tập gồm những bài viết hay nhất về đất nước của Thạch Lam, Nguyễn Tuân, Vũ Bằng, Mai Thảo, Võ Phiến. Bởi tôi biết những trang sách ấy không chỉ cần cho tôi mà cũng có thể cần cho bao người khác mãi nơi chân trời góc biển.

Bây giờ thì bạn hiểu rồi chứ, tôi muốn nói rằng chính là trong sự kiện Bonjour Viet Nam, nhiều người cảm thấy chính mình cũng được chia sẻ. Tôi mong được nghe bài hát, và cảm thấy không chừng rồi có thể yêu bài hát. Còn gì sung sướng hơn nếu những tình cảm thiêng liêng lại là có thật! Nên cái khao khát mà nhạc sĩ Marc Lavoine đặt vào người thực hiện tác phẩm - khao khát muốn đi tìm một khuôn mặt diễn tả niềm hi vọng - trong mùa xuân Bính Tuất này cũng là khao khát của chính chúng tôi.
tuoi tre online


Please Select Embedded Mode For Blogger Comments

Mới hơn Cũ hơn